Luận văn Thạc sĩ Khoa học giáo dục: Phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai

10,322
833
126
1
MỞ ĐẦU
1. Lí do chọn đề tài
Trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, các tỉnh miền
núi phía Bắc có vị trí, vai trò đặc biệt quan trọng về chính trị, kinh tế - hội, an
ninh, quốc phòng. Sự ổn định về chính trị, phát triển kinh tế - hội, nâng cao đời
sống nhân dân các tỉnh miền núi phía Bắc góp phần thực hiện thành công sự nghiệp
công nghiệp hóa (CNH), hiện đại hóa (HĐH); sở đảm bảo cho sự phát triển
nhanh, bền vững và thực hiện công bằng xã hội.
Trong mỗi nhà trường, ĐNGV luôn là một trong những nhân tố quan trọng
nhất góp phần quyết định chất lượng dạy học và giáo dục của nhà trường, bởi lẽ chính
họ là người tổ chức thực hiện có hiệu quả các khâu của quá trình dạy học, giáo dục
phát triển chuyên môn, phát triển nhà trường. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: “Cán bộ
là cái gốc của mọi công việc”;“Công việc thành công hay thất bại đều do cán bộ
tốt hay kém”. Nghị quyết Hội nghị Ban chấp hành Trung ương lần thứ 4 khoá VIII đã
xác định: “Giáo viên là nhân tố quyết định chất lượng giáo dục”. Chỉ 40-CT/TW ngày
15/6/2004 của Ban Bí thư TW Đảng đã nêu rõ: “… xây dựng đội ngũ nhà giáo và cán
bộ quản lý giáo dục được chuẩn hóa, bảo đảm về chất lượng, đủ về số lượng, đồng bộ
về cơ cấu, đặc biệt chú trọng nâng cao bản lĩnh chính trị, phẩm chất, lối sống, lương
tâm, tay nghề của nhà giáo”. Điều 15 của Luật Giáo dục cũng đã ghi rõ: “Nhà giáo
giữ vai trò quyết định trong việc đảm bảo chất lượng giáo dục”. vậy, xây dựng,
phát triển và nâng cao chất lượng đội ngũ giáo viên là nhiệm vụ cấp thiết của Ngành
giáo dục và tất cả các nhà trường. Muốn thực hiện được trọng trách của mình, người
giáo viên TH i chung giáo viên người DTTS ngoài tri thức, kỹ năng đã được
đào tạo, phải luôn được bồi dưỡng tự bồi dưỡng về mặt phẩm chất đạo đức, tri
thức, kỹ năng sư phạm nhằm bổ sung, cập nhật kiến thức, nắm bắt được phương pháp
giảng dạy mới, không ngừng nâng cao trình độ chuyên môn.
Phát triển nguồn nhân lực, đổi mới toàn diện công tác giáo dục đào tạo
một trong 3 khâu đột phá trong Nghị quyết Đại hội XI của Đảng. Những năm vừa
qua, Chính phủ đã ban hành hệ thống chính sách giáo dục vùng dân tộc khá toàn
diện, đồng bộ, với nguồn vốn đầu ngày càng tăng. thể nêu một số chính sách
1 MỞ ĐẦU 1. Lí do chọn đề tài Trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, các tỉnh miền núi phía Bắc có vị trí, vai trò đặc biệt quan trọng về chính trị, kinh tế - xã hội, an ninh, quốc phòng. Sự ổn định về chính trị, phát triển kinh tế - xã hội, nâng cao đời sống nhân dân các tỉnh miền núi phía Bắc góp phần thực hiện thành công sự nghiệp công nghiệp hóa (CNH), hiện đại hóa (HĐH); là cơ sở đảm bảo cho sự phát triển nhanh, bền vững và thực hiện công bằng xã hội. Trong mỗi nhà trường, ĐNGV luôn là một trong những nhân tố quan trọng nhất góp phần quyết định chất lượng dạy học và giáo dục của nhà trường, bởi lẽ chính họ là người tổ chức thực hiện có hiệu quả các khâu của quá trình dạy học, giáo dục và phát triển chuyên môn, phát triển nhà trường. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: “Cán bộ là cái gốc của mọi công việc”; … “Công việc thành công hay thất bại đều do cán bộ tốt hay kém”. Nghị quyết Hội nghị Ban chấp hành Trung ương lần thứ 4 khoá VIII đã xác định: “Giáo viên là nhân tố quyết định chất lượng giáo dục”. Chỉ 40-CT/TW ngày 15/6/2004 của Ban Bí thư TW Đảng đã nêu rõ: “… xây dựng đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục được chuẩn hóa, bảo đảm về chất lượng, đủ về số lượng, đồng bộ về cơ cấu, đặc biệt chú trọng nâng cao bản lĩnh chính trị, phẩm chất, lối sống, lương tâm, tay nghề của nhà giáo”. Điều 15 của Luật Giáo dục cũng đã ghi rõ: “Nhà giáo giữ vai trò quyết định trong việc đảm bảo chất lượng giáo dục”. Vì vậy, xây dựng, phát triển và nâng cao chất lượng đội ngũ giáo viên là nhiệm vụ cấp thiết của Ngành giáo dục và tất cả các nhà trường. Muốn thực hiện được trọng trách của mình, người giáo viên TH nói chung và giáo viên người DTTS ngoài tri thức, kỹ năng đã được đào tạo, phải luôn được bồi dưỡng và tự bồi dưỡng về mặt phẩm chất đạo đức, tri thức, kỹ năng sư phạm nhằm bổ sung, cập nhật kiến thức, nắm bắt được phương pháp giảng dạy mới, không ngừng nâng cao trình độ chuyên môn. Phát triển nguồn nhân lực, đổi mới toàn diện công tác giáo dục và đào tạo là một trong 3 khâu đột phá trong Nghị quyết Đại hội XI của Đảng. Những năm vừa qua, Chính phủ đã ban hành hệ thống chính sách giáo dục ở vùng dân tộc khá toàn diện, đồng bộ, với nguồn vốn đầu tư ngày càng tăng. Có thể nêu một số chính sách
2
nổi bật như: Xây dựng hệ thống trường lớp cơ sở vật chất, đảm bảo điều kiện học tập
cho con em đồng bào các dân tộc; chính sách miễn học phí, hỗ trợ sinh hoạt phí, trang
cấp sách, vở, đồ dùng học tập cho trẻ em nghèo vùng khó khăn; chế độ phụ cấp cho
giáo viên công tác ở vùng sâu, vùng xa, đặc biệt khó khăn. Để xây dựng đội ngũ cán
bộ, trí thức là người dân tộc thiểu số, Nhà nước hình thành hệ thống các trường dự bị
đại học dành cho con em các dân tộc, hình thành hệ thống trường đại học ở các vùng
dân tộc như: Đại học Thái Nguyên, Đại học Tây Nguyên, Đại học Cần Thơ, đại học
Sơn La,...Thực hiện chính sách cộng điểm cho các em học sinh dân tộc thiểu số thi
vào học các trường cao đẳng, đại học, chính sách cử tuyển vào các trường đại học,
cao đẳng.
Nhiệm vụ chủ yếu, chiến lược về công tác dân tộc đến năm 2020 là “Phát triển
giáo dục đào tạo, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực là người dân tộc thiểu số”;
“Quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng, sử dụng, quản nguồn lao động người dân tộc
thiểu số tại chỗ, có chế độ đãi ngộ hợp lý”. Với quan điểm chỉ đạo tại Nghị quyết số
29-NQ/TW, ngày 04/11/2013, Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ 8,
khóa XI về đổi mới căn bản toàn diện giáo dục - đào tạo có nêu: “Phát triển hài hòa,
hỗ trợ giữa giáo dục công lập và ngoài công lập, giữa các vùng, miền. Ưu tiên đầu
phát triển giáo dục và đào tạo đối với các vùng đặc biệt khó khăn, vùng dân tộc thiểu
số, biên giới, hải đảo, vùng sâu, vùng xa các đối tượng chính sách”; trong đó
giải pháp “Xây dựng quy hoạch, kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ nhà giáo và cán
bộ quản lý giáo dục gắn với nhu cầu phát triển kinh tế-hội, bảo đảm an ninh, quốc
phòng và hội nhập quốc tế. Thực hiện chuẩn hóa đội ngũ nhà giáo theo từng cấp học
và trình độ đào tạo. Tiến tới tất cả các giáo viên tiểu học, trung học cơ sở, giáo viên,
giảng viên các cơ sở giáo dục nghề nghiệp phải có trình độ từ đại học trở lên, có năng
lực sư phạm”.
Trong những năm qua, giáo dục các tỉnh miền núi phía Bắc, đặc biệt
huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai đã có những bước phát triển nhất định: xóa được xã trắng
về giáo dục mầm non đạt chuẩn PCGD mầm non trẻ 5 tuổi năm 2013; đạt chuẩn
PCGD tiểu học và chống chữ năm 2000; đạt chuẩn phổ cập giáo dục Tiểu học
đúng độ tuổi năm 2005; PCGD THCS năm 2007; tỉ lệ học sinh dân tộc thiểu số đến
2 nổi bật như: Xây dựng hệ thống trường lớp cơ sở vật chất, đảm bảo điều kiện học tập cho con em đồng bào các dân tộc; chính sách miễn học phí, hỗ trợ sinh hoạt phí, trang cấp sách, vở, đồ dùng học tập cho trẻ em nghèo vùng khó khăn; chế độ phụ cấp cho giáo viên công tác ở vùng sâu, vùng xa, đặc biệt khó khăn. Để xây dựng đội ngũ cán bộ, trí thức là người dân tộc thiểu số, Nhà nước hình thành hệ thống các trường dự bị đại học dành cho con em các dân tộc, hình thành hệ thống trường đại học ở các vùng dân tộc như: Đại học Thái Nguyên, Đại học Tây Nguyên, Đại học Cần Thơ, đại học Sơn La,...Thực hiện chính sách cộng điểm cho các em học sinh dân tộc thiểu số thi vào học các trường cao đẳng, đại học, chính sách cử tuyển vào các trường đại học, cao đẳng. Nhiệm vụ chủ yếu, chiến lược về công tác dân tộc đến năm 2020 là “Phát triển giáo dục đào tạo, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực là người dân tộc thiểu số”; “Quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng, sử dụng, quản lý nguồn lao động là người dân tộc thiểu số tại chỗ, có chế độ đãi ngộ hợp lý”. Với quan điểm chỉ đạo tại Nghị quyết số 29-NQ/TW, ngày 04/11/2013, Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ 8, khóa XI về đổi mới căn bản toàn diện giáo dục - đào tạo có nêu: “Phát triển hài hòa, hỗ trợ giữa giáo dục công lập và ngoài công lập, giữa các vùng, miền. Ưu tiên đầu tư phát triển giáo dục và đào tạo đối với các vùng đặc biệt khó khăn, vùng dân tộc thiểu số, biên giới, hải đảo, vùng sâu, vùng xa và các đối tượng chính sách”; trong đó có giải pháp “Xây dựng quy hoạch, kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục gắn với nhu cầu phát triển kinh tế-xã hội, bảo đảm an ninh, quốc phòng và hội nhập quốc tế. Thực hiện chuẩn hóa đội ngũ nhà giáo theo từng cấp học và trình độ đào tạo. Tiến tới tất cả các giáo viên tiểu học, trung học cơ sở, giáo viên, giảng viên các cơ sở giáo dục nghề nghiệp phải có trình độ từ đại học trở lên, có năng lực sư phạm”. Trong những năm qua, giáo dục ở các tỉnh miền núi phía Bắc, đặc biệt là huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai đã có những bước phát triển nhất định: xóa được xã trắng về giáo dục mầm non và đạt chuẩn PCGD mầm non trẻ 5 tuổi năm 2013; đạt chuẩn PCGD tiểu học và chống mù chữ năm 2000; đạt chuẩn phổ cập giáo dục Tiểu học đúng độ tuổi năm 2005; PCGD THCS năm 2007; tỉ lệ học sinh dân tộc thiểu số đến
3
trường tăng dần từng năm; chất lượng giáo dục được cải thiện; đội ngũ giáo viên
người DTTS tăng dần về số lượng, nâng cao chất lượng...
Tuy nhiên, chất lượng giáo dục vẫn thấp hơn so với mặt bằng chung của cả
nước và không ổn định. Số giáo viên người dân tộc các trường phổ thông dân tộc
bán trú tiểu học (PTDTBT TH) trên địa bàn huyện Bắc mới chiếm 38,3% (tính
đến năm 2017). Mặc dù, tỷ lệ giáo viên đạt chuẩn cao nhưng vẫn còn nhiều bất cập về
năng lực thực lực phạm, nhiều giáo viên không đủ khả năng giảng dạy theo
chương trình đổi mới. Số giáo viên biết tiếng dân tộc, hiểu về phong tục tập quán,
tâm, sinh học sinh dân tộc còn quá ít. Hầu hết giáo viên dạy tiếng dân tộc chỉ qua
một chương trình bồi dưỡng ngắn hạn. Nhiều giáo viên là người dân tộc chỉ nói được
tiếng mẹ đẻ nhưng không biết chữ mẹ đẻ. Một số giáo viên dân tộc còn bị hạn chế về
ngôn ngữ tiếng Việt, trong quá trình bồi dưỡng thường xuyên, đào tạo, đào tạo lại
chuyên môn nghiệp vụ nhưng chưa quan tâm đến bồi dưỡng tiếng Việt cho giáo viên
dân tộc, do đó số giáo viên này gặp khó khăn khi đổi mới phương pháp dạy học. Đội
ngũ cán bộ, giáo viên có năng lực chuyên môn (chủ yếu là giáo viên miền xuôi - giáo
viên người kinh) được phân công giảng dạy những nơi khó khăn đều giáo viên
trẻ, mới ra trường chưa có kinh nghiệm, chưa biết tiếng dân tộc, lại luôn có tư tưởng,
nguyện vọng xin chuyển về vùng thấp hoặc các trường trung tâm nên cũng ảnh hưởng
đến chất lượng học tập của học sinh. Vì vậy, việc tạo nguồn đào tạo sư phạm để có đủ
số lượng và chất lượng giáo viên người dân tộc là rất cấp bách.
Đã nghiều nghiên cứu khẳng định rằng đội ngũ giáo viên có vai trò then
chốt đối với phát triển giáo dục, đặc biệt đối với vùng dân tộc thiểu số thì người giáo
viên bản địa an hiểu văn hóa, phong tục tập quán càng có vai trò đặc biệt quan trọng.
Họ có thể là người vận động được sự ủng hộ và tham gia của người dân tộc thiểu số
tài địa phương; sự thấu hiểu và có thể dùng ngôn ngữ của người dân tộc thiểu số là cơ
sở để tạo sự gần gữi chia sẻ với học sinh và có thể dùng ngôn ngữ để phương để giúp
học sinh học tập và dễ dàng hòa nhập.
Các nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, để giáo dục các vùng dân tộc thiểu số phát
triển ổn định bền vững đòi hỏi đội ngũ giáo viên tại địa phương, giáo viên
người dân tộc thiểu số đủ về số lượng, đảm bảo về chất ợng, cân đối về độ tuổi,
3 trường tăng dần từng năm; chất lượng giáo dục được cải thiện; đội ngũ giáo viên người DTTS tăng dần về số lượng, nâng cao chất lượng... Tuy nhiên, chất lượng giáo dục vẫn thấp hơn so với mặt bằng chung của cả nước và không ổn định. Số giáo viên người dân tộc ở các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học (PTDTBT TH) trên địa bàn huyện Bắc Hà mới chiếm 38,3% (tính đến năm 2017). Mặc dù, tỷ lệ giáo viên đạt chuẩn cao nhưng vẫn còn nhiều bất cập về năng lực và thực lực sư phạm, nhiều giáo viên không đủ khả năng giảng dạy theo chương trình đổi mới. Số giáo viên biết tiếng dân tộc, hiểu về phong tục tập quán, tâm, sinh lý học sinh dân tộc còn quá ít. Hầu hết giáo viên dạy tiếng dân tộc chỉ qua một chương trình bồi dưỡng ngắn hạn. Nhiều giáo viên là người dân tộc chỉ nói được tiếng mẹ đẻ nhưng không biết chữ mẹ đẻ. Một số giáo viên dân tộc còn bị hạn chế về ngôn ngữ tiếng Việt, trong quá trình bồi dưỡng thường xuyên, đào tạo, đào tạo lại chuyên môn nghiệp vụ nhưng chưa quan tâm đến bồi dưỡng tiếng Việt cho giáo viên dân tộc, do đó số giáo viên này gặp khó khăn khi đổi mới phương pháp dạy học. Đội ngũ cán bộ, giáo viên có năng lực chuyên môn (chủ yếu là giáo viên miền xuôi - giáo viên người kinh) được phân công giảng dạy ở những nơi khó khăn đều là giáo viên trẻ, mới ra trường chưa có kinh nghiệm, chưa biết tiếng dân tộc, lại luôn có tư tưởng, nguyện vọng xin chuyển về vùng thấp hoặc các trường trung tâm nên cũng ảnh hưởng đến chất lượng học tập của học sinh. Vì vậy, việc tạo nguồn đào tạo sư phạm để có đủ số lượng và chất lượng giáo viên người dân tộc là rất cấp bách. Đã có nghiều nghiên cứu khẳng định rằng đội ngũ giáo viên có vai trò then chốt đối với phát triển giáo dục, đặc biệt đối với vùng dân tộc thiểu số thì người giáo viên bản địa an hiểu văn hóa, phong tục tập quán càng có vai trò đặc biệt quan trọng. Họ có thể là người vận động được sự ủng hộ và tham gia của người dân tộc thiểu số tài địa phương; sự thấu hiểu và có thể dùng ngôn ngữ của người dân tộc thiểu số là cơ sở để tạo sự gần gữi chia sẻ với học sinh và có thể dùng ngôn ngữ để phương để giúp học sinh học tập và dễ dàng hòa nhập. Các nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, để giáo dục các vùng dân tộc thiểu số phát triển ổn định và bền vững đòi hỏi có đội ngũ giáo viên tại địa phương, giáo viên là người dân tộc thiểu số đủ về số lượng, đảm bảo về chất lượng, cân đối về độ tuổi,
4
giới tính tlệ trên số lượng học sinh người dân tốc thiểu số; chính đội ngũ này
luôn có tư tưởng “bám bản, bám làng”, am hiểu phong tục tập quán địa phương, biết
tiếng bản địa sẽ thuận lợi cho công tác giảng dạy, tuyên truyền, vận động học sinh
đến trường góp phần tích cực nâng cao chất lượng giáo dục.
Nghiên cứu thục tiễn giáo dục huyện Bắc cho thấy, chất lượng giáo dục
của huyện còn nhiều hạn chế, một trong các nguyên nhân là đội ngũ giáo viên người
dân tộc thiểu số chưa đảm bảo về số lượng và tỷ lệ trên số học sinh người dân tộc thiểu
số, mất cân đối và không có sự kế cận giữa các độ tuổi và tỷ lệ giáo viên nam và nữ. Về
trình độ đào tạo, hầu hết các giáo viên trong các trường PTBT cấp tiểu học đã đạt
chuẩn đào tạo, tuy nhiên trong thực tiễn thực hiện giảng dạy, đặc biệt là các kỹ năng sư
phạm, kỹ năng tổ chức học tập linh hoạt kỹ năng tổ chức các hoạt động giáo dục
ngoài giờ lên lớp còn rất nhiều hạn chế. Việc quy hoạch, tuyển dụng sử dụng đội
ngũ giáo viên còn cứng nhắc, thực tiễn vai trò của Ban giám hiệu nhà trường cả
Phòng GD&ĐT còn rất hạn chế trong công tác tham mưu và ra quyết định thực hiện.
Từ lý luận thực tiễn trên đặt ra nhiệm vụ phải nghiên cứu những giải pháp
phù hợp, đồng bộ phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số (số lượng; cơ cấu
và chất lượng) cho các trường phổ thông dân tộc bán trú huyện Bắc Hà nhằm nâng cao
chất lượng giáo dục, đáp ứng nhu cầu nguồn nhân lực người dân tộc thiểu số phục vụ
sự nghiệp phát triển kinh tế - xã hội của địa phương. Đó cũng chính là lý do lựa chọn
đề tài “Phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường phổ thông dân tộc
bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai” làm đề tài luận văn nghiên cứu.
2. Mục tiêu nghiên cứu
Trên cơ sở nghiên cứu lí luận về phát triển đội ngũ giáo viên và đánh giá thực
trạng đội ngũ giáo viên, phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các
trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai; đề xuất một số
giải pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số cho trường phổ thông
dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai nhằm góp phần nâng cao chất
lượng giáo dục.
3. Khách thể và đối tượng nghiên cứu
3.1. Khách thể nghiên cứu:
Công tác phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số ở các trường phổ
thông dân tộc bán trú tiểu học.
4 giới tính và tỷ lệ trên số lượng học sinh người dân tốc thiểu số; chính đội ngũ này luôn có tư tưởng “bám bản, bám làng”, am hiểu phong tục tập quán địa phương, biết tiếng bản địa sẽ thuận lợi cho công tác giảng dạy, tuyên truyền, vận động học sinh đến trường góp phần tích cực nâng cao chất lượng giáo dục. Nghiên cứu thục tiễn giáo dục ở huyện Bắc Hà cho thấy, chất lượng giáo dục của huyện còn nhiều hạn chế, một trong các nguyên nhân là đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số chưa đảm bảo về số lượng và tỷ lệ trên số học sinh người dân tộc thiểu số, mất cân đối và không có sự kế cận giữa các độ tuổi và tỷ lệ giáo viên nam và nữ. Về trình độ đào tạo, hầu hết các giáo viên trong các trường PTBT cấp tiểu học đã đạt chuẩn đào tạo, tuy nhiên trong thực tiễn thực hiện giảng dạy, đặc biệt là các kỹ năng sư phạm, kỹ năng tổ chức học tập linh hoạt và kỹ năng tổ chức các hoạt động giáo dục ngoài giờ lên lớp còn rất nhiều hạn chế. Việc quy hoạch, tuyển dụng và sử dụng đội ngũ giáo viên còn cứng nhắc, thực tiễn vai trò của Ban giám hiệu nhà trường và cả Phòng GD&ĐT còn rất hạn chế trong công tác tham mưu và ra quyết định thực hiện. Từ lý luận và thực tiễn trên đặt ra nhiệm vụ phải nghiên cứu những giải pháp phù hợp, đồng bộ phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số (số lượng; cơ cấu và chất lượng) cho các trường phổ thông dân tộc bán trú huyện Bắc Hà nhằm nâng cao chất lượng giáo dục, đáp ứng nhu cầu nguồn nhân lực người dân tộc thiểu số phục vụ sự nghiệp phát triển kinh tế - xã hội của địa phương. Đó cũng chính là lý do lựa chọn đề tài “Phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai” làm đề tài luận văn nghiên cứu. 2. Mục tiêu nghiên cứu Trên cơ sở nghiên cứu lí luận về phát triển đội ngũ giáo viên và đánh giá thực trạng đội ngũ giáo viên, phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai; đề xuất một số giải pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số cho trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai nhằm góp phần nâng cao chất lượng giáo dục. 3. Khách thể và đối tượng nghiên cứu 3.1. Khách thể nghiên cứu: Công tác phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số ở các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học.
5
3.2. Đối tượng nghiên cứu
Biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các trường phổ
thông dân tộc bán trú tiểu học, huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai.
4. Giả thuyết khoa học
Công tác phát triển đội ngũ giáo viên tại các trường phổ thông dân tộc bán trú
tiểu học trên địa bàn huyện Bắc Hà tỉnh Lào Cai đã được quan tâm tuy nhiên còn hạn
chế và một số bất cập. Nếu xây dựng được cơ sở lý luận và thực trạng phát triển đội
ngũ giáo viên các trường tiểu học đề xuất các biện pháp phát triển đội ngũ giáo
viên người dân tộc thiểu số phù hợp với điều kiện thực tiễn địa phương và đặc điểm
giáo viên người dân tộc thiểu số thì sẽ nâng cao chất lượng đội ngũ giáo viên người
DTTS góp phần nâng cao chất lượng giáo dục các Trường PTDTBTTH huyện Bắc
Hà, tỉnh Lào Cai.
5. Nhiệm vụ nghiên cứu
5.1. Xác định sở lí luận vphát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu
số trường PTDTBT tiểu học.
5.2. Khảo sát, đánh giá thực trạng đội ngũ giáo viên phát triển đội ngũ giáo
viên người dân tộc các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh
Lào Cai.
5.3. Đề xuất một số biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu
số trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai.
6. Giới hạn phạm vi nghiên cứu
6.1. Phạm vi nội dung nghiên cứu
Tập trung nghiên cứu các biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc
thiểu số các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học của Phòng GD-ĐT huyện Bắc
Hà, tỉnh Lào Cai.
6.2. Phạm vi thời gian và địa bàn nghiên cứu
Nghiên cứu thực tiễn khảo nghiệm tại 03 trường phổ thông dân tộc bán trú
tiểu học trên địa bàn huyện Bắc Hà, để điều tra số liệu và phân tích.
Khảo sát đánh giá thực trạng đội ngũ giáo viên, giáo viên người DTTS trường
phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai trong 03 năm học gần
đây (2014 - 2015, 2015- 2016, 2016 - 2017).
5 3.2. Đối tượng nghiên cứu Biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học, huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. 4. Giả thuyết khoa học Công tác phát triển đội ngũ giáo viên tại các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học trên địa bàn huyện Bắc Hà tỉnh Lào Cai đã được quan tâm tuy nhiên còn hạn chế và một số bất cập. Nếu xây dựng được cơ sở lý luận và thực trạng phát triển đội ngũ giáo viên các trường tiểu học và đề xuất các biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số phù hợp với điều kiện thực tiễn địa phương và đặc điểm giáo viên người dân tộc thiểu số thì sẽ nâng cao chất lượng đội ngũ giáo viên người DTTS góp phần nâng cao chất lượng giáo dục ở các Trường PTDTBTTH huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. 5. Nhiệm vụ nghiên cứu 5.1. Xác định cơ sở lí luận về phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường PTDTBT tiểu học. 5.2. Khảo sát, đánh giá thực trạng đội ngũ giáo viên và phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. 5.3. Đề xuất một số biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. 6. Giới hạn phạm vi nghiên cứu 6.1. Phạm vi nội dung nghiên cứu Tập trung nghiên cứu các biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học của Phòng GD-ĐT huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. 6.2. Phạm vi thời gian và địa bàn nghiên cứu Nghiên cứu thực tiễn và khảo nghiệm tại 03 trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học trên địa bàn huyện Bắc Hà, để điều tra số liệu và phân tích. Khảo sát đánh giá thực trạng đội ngũ giáo viên, giáo viên người DTTS trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai trong 03 năm học gần đây (2014 - 2015, 2015- 2016, 2016 - 2017).
6
7. Phương pháp nghiên cứu
7.1. Phương pháp nghiên cứu lý luận
Nghiên cứu tài liệu, văn kiện, văn bản và tổng quan những công trình khoa học
đã nghiên cứu về vấn đề này.
Nghiên cứu cơ sở lý luận, phân tích, tổng hợp, đối chiếu, so sánh để xây dựng
cơ sở lý luận đề tài về phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số.
7.2. Phương pháp nghiên cứu thực tiễn
+ Phương pháp khảo sát bằng phiếu hỏi phiếu thống đối với việc phát
triển đội ngũ giáo viên các trường phổ dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà;
+ Phương pháp phỏng vấn, tọa đàm: Nhằm chính xác hóa các thông tin của
phiếu hỏi thông tin thống kế, đồng thời thêm các kết quả nghiên cứu định tính
để khẳng định các kết quả nghiên cứu định lượng của thực trạng;
+ Phương pháp quan sát: Quan sát trực tiếp các hoạt động chuyên môn của đội
ngũ giáo viên trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học; môi trường làm việc và
hội thăng tiến của giáo viên các trường phổ thông bán trú tiểu học;
+ Phương pháp nghiên cứu hồ sơ: Nghiên cứu các hồ về dân cư, phát triển
giáo dục trong một số năm gần đây của huyện Bắc Hà;
7.3. Các phương pháp bổ trợ
+ Phương pháp chuyên gia: Xin ý kiến chuyên gia về các biện pháp phát triển
đội ngũ giáo viên bao gồm cán bộ lãnh đạo, quản lý của Phòng GD&ĐT, trường phổ
thông dân tộc bán trú tiểu học (Hiệu trưởng, Phó Hiệu trưởng, các tổ trưởng chuyên
môn); các nhà nghiên cứu khoa học giáo dục...
+ Phương pháp khảo nghiệm: Sử dụng bộ phiếu hỏi để tìm hiểu sự cần thiết và
tính khả thi của các giải pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số của
các trường PTDTBT tiểu học huyện Bắc Hà.
+ Phương pháp xửsố liệu bằng một số thuật toán: Xử lý số liệu bằng thuật
toán để phân tích xử số liệu thống thu thập được từ nhiều nguồn thông tin
khác nhau giúp việc nghiên cứu đạt hiệu quả cao và đảm bảo độ tin cậy.
6 7. Phương pháp nghiên cứu 7.1. Phương pháp nghiên cứu lý luận Nghiên cứu tài liệu, văn kiện, văn bản và tổng quan những công trình khoa học đã nghiên cứu về vấn đề này. Nghiên cứu cơ sở lý luận, phân tích, tổng hợp, đối chiếu, so sánh để xây dựng cơ sở lý luận đề tài về phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số. 7.2. Phương pháp nghiên cứu thực tiễn + Phương pháp khảo sát bằng phiếu hỏi và phiếu thống kê đối với việc phát triển đội ngũ giáo viên các trường phổ dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà; + Phương pháp phỏng vấn, tọa đàm: Nhằm chính xác hóa các thông tin của phiếu hỏi và thông tin thống kế, đồng thời có thêm các kết quả nghiên cứu định tính để khẳng định các kết quả nghiên cứu định lượng của thực trạng; + Phương pháp quan sát: Quan sát trực tiếp các hoạt động chuyên môn của đội ngũ giáo viên trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học; môi trường làm việc và cơ hội thăng tiến của giáo viên các trường phổ thông bán trú tiểu học; + Phương pháp nghiên cứu hồ sơ: Nghiên cứu các hồ sơ về dân cư, phát triển giáo dục trong một số năm gần đây của huyện Bắc Hà; 7.3. Các phương pháp bổ trợ + Phương pháp chuyên gia: Xin ý kiến chuyên gia về các biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên bao gồm cán bộ lãnh đạo, quản lý của Phòng GD&ĐT, trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học (Hiệu trưởng, Phó Hiệu trưởng, các tổ trưởng chuyên môn); các nhà nghiên cứu khoa học giáo dục... + Phương pháp khảo nghiệm: Sử dụng bộ phiếu hỏi để tìm hiểu sự cần thiết và tính khả thi của các giải pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số của các trường PTDTBT tiểu học huyện Bắc Hà. + Phương pháp xử lý số liệu bằng một số thuật toán: Xử lý số liệu bằng thuật toán để phân tích và xử lý số liệu thống kê thu thập được từ nhiều nguồn thông tin khác nhau giúp việc nghiên cứu đạt hiệu quả cao và đảm bảo độ tin cậy.
7
8. Cấu trúc luận văn
Mở đầu
Chương 1: sở lí luận về phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số
các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học
Chương 2: Thực trạng phát triển đội ngũ giáo viên người DTTS trường phổ
thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai
Chương 3: Biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số
trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai.
Kết luận và khuyến nghị
Tài liệu tham khảo
Phụ lục
7 8. Cấu trúc luận văn Mở đầu Chương 1: Cơ sở lí luận về phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số các trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học Chương 2: Thực trạng phát triển đội ngũ giáo viên người DTTS trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai Chương 3: Biện pháp phát triển đội ngũ giáo viên người dân tộc thiểu số trường phổ thông dân tộc bán trú tiểu học huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. Kết luận và khuyến nghị Tài liệu tham khảo Phụ lục
8
Chương 1
CƠ SỞ LÍ LUẬN VỀ PHÁT TRIỂN ĐỘI NGŨ GIÁO VIÊN
TIỂU HỌC NGƯỜI DÂN TỘC THIỂU SỐ
1.1. Tổng quan nghiên cứu vấn đề
1.1.1. Những nghiên cứu về đội ngũ giáo viên
Theo Tổ chức Liên hiệp quốc, giáo viên có vai trò chủ yếu trong việc truyền dạy
và phổ biến các kiến thức và kinh nghiệm của loài người từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Do vậy, khuyến khích sự ưu tú trong giảng dạy của giáo viên; tăng cường phát triển trình
độ, năng lực của giáo viên thông qua phương tiện khoa học công nghệ mới; tăng
cường nhận thức của toàn xã hội về vai trò và vị trí của giáo viên đối với xã hội [36].
Tác giả Michael Fullan đề cập đến các lĩnh vực phát triển của giáo viên, cụ thể
như: (1) Phát triển tâm lý, (2) phát triển chuyên môn, (3) Phát triển nghề nghiệp; [39].
Tác giả Bernd Meier đưa ra quan điểm là người giáo viên cần phải có các năng
lực hạt nhân/ nòng cốt như: năng lực dạy học; năng lực giáo dục; năng lực chẩn đoán;
năng lực đánh giá; năng lực vấn; năng lực tiếp tục phát triển nghề nghiệp phát
triển trường học [37].
Tác giả Thái Duy Tuyên cho rằng người thầy cần có năng lực, phẩm chất như:
chuẩn đoán được nhu cầu, nguyện vọng, khả năng của học sinh; tri thức chuyên môn
vững vàng và sâu sắc; có trình độ văn hóa chung rộng rãi; có năng lực nắm bắt và xử
lí thông tin nhanh nhạy; năng lực diễn đạt rõ ràng, ngôn ngữ lưu loát, năng lực kiềm
chế bản thân; có năng lực tổ chức quản lí: động viên, kích thích học sinh tích cực hoạt
động, xây dựng phát triển kế hoạch, kiểm tra, đánh giá việc thực hiện kế hoạch;
phẩm chất đạo đức nghề nghiệp tốt: yêu quý học sinh, hết lòng vì sự nghiệp giáo dục
của nhân dân, nghiêm khắc với bản thân, luôn gương mẫu trong công việc đời
sống nhân; những tri thức khoa học giáo dục hiện đại như: quan niệm về dạy
học, về quan hệ thầy trò trong điều kiện hiện đại, về nhân tài, về các giá trị đạo đức
trong điều kiện toàn cầu hóa [20].
Tác giả Nguyễn Hữu Châu cho rằng giáo viên cần có những năng lực bản
sau: (1) Năng lực chẩn đoán; (2) Năng lực đáp ứng; (3) Năng lực đánh giá; (4) Năng
lực thiết lập mối quan hệ thuận lợi với người khác, nhất là với HS; (5) Năng lực triển
khai chương trình GD; (6) Năng lực đáp ứng trách nhiệm với xã hội [7].
8 Chương 1 CƠ SỞ LÍ LUẬN VỀ PHÁT TRIỂN ĐỘI NGŨ GIÁO VIÊN TIỂU HỌC NGƯỜI DÂN TỘC THIỂU SỐ 1.1. Tổng quan nghiên cứu vấn đề 1.1.1. Những nghiên cứu về đội ngũ giáo viên Theo Tổ chức Liên hiệp quốc, giáo viên có vai trò chủ yếu trong việc truyền dạy và phổ biến các kiến thức và kinh nghiệm của loài người từ thế hệ này sang thế hệ khác. Do vậy, khuyến khích sự ưu tú trong giảng dạy của giáo viên; tăng cường phát triển trình độ, năng lực của giáo viên thông qua phương tiện khoa học công nghệ mới; và tăng cường nhận thức của toàn xã hội về vai trò và vị trí của giáo viên đối với xã hội [36]. Tác giả Michael Fullan đề cập đến các lĩnh vực phát triển của giáo viên, cụ thể như: (1) Phát triển tâm lý, (2) phát triển chuyên môn, (3) Phát triển nghề nghiệp; [39]. Tác giả Bernd Meier đưa ra quan điểm là người giáo viên cần phải có các năng lực hạt nhân/ nòng cốt như: năng lực dạy học; năng lực giáo dục; năng lực chẩn đoán; năng lực đánh giá; năng lực tư vấn; năng lực tiếp tục phát triển nghề nghiệp và phát triển trường học [37]. Tác giả Thái Duy Tuyên cho rằng người thầy cần có năng lực, phẩm chất như: chuẩn đoán được nhu cầu, nguyện vọng, khả năng của học sinh; tri thức chuyên môn vững vàng và sâu sắc; có trình độ văn hóa chung rộng rãi; có năng lực nắm bắt và xử lí thông tin nhanh nhạy; năng lực diễn đạt rõ ràng, ngôn ngữ lưu loát, năng lực kiềm chế bản thân; có năng lực tổ chức quản lí: động viên, kích thích học sinh tích cực hoạt động, xây dựng và phát triển kế hoạch, kiểm tra, đánh giá việc thực hiện kế hoạch; phẩm chất đạo đức nghề nghiệp tốt: yêu quý học sinh, hết lòng vì sự nghiệp giáo dục của nhân dân, nghiêm khắc với bản thân, luôn gương mẫu trong công việc và đời sống cá nhân; có những tri thức khoa học giáo dục hiện đại như: quan niệm về dạy học, về quan hệ thầy trò trong điều kiện hiện đại, về nhân tài, về các giá trị đạo đức trong điều kiện toàn cầu hóa [20]. Tác giả Nguyễn Hữu Châu cho rằng giáo viên cần có những năng lực cơ bản sau: (1) Năng lực chẩn đoán; (2) Năng lực đáp ứng; (3) Năng lực đánh giá; (4) Năng lực thiết lập mối quan hệ thuận lợi với người khác, nhất là với HS; (5) Năng lực triển khai chương trình GD; (6) Năng lực đáp ứng trách nhiệm với xã hội [7].
9
Quan điểm của tác giả Nguyễn Thị Mĩ Lộc: thế kỉ XXI đội ngũ giáo viên phải đạt
các tiêu chuẩn sau: (1) Phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống của người giáo viên; (2)
Năng lực tìm hiểu đối tượng và môi trường giáo dục; (3) Năng lực xây dựng kế hoạch
dạy học và giáo dục; (4) Năng lực thực hiện kế hoạch dạy học; (5) Năng lực thực hiện kế
hoạch giáo dục; (6) Năng lực kiểm tra, đánh giá kết quả học tập và rèn luyện đạo đức; (7)
Năng lực hoạt động chính trị xã hội; (8) Năng lực phát triển nghề nghiệp [14]
1.1.2. Nghiên cứu về phát triển đội ngũ giáo viên
Theo tác giả Đặng Quốc Bảo, Đỗ Quốc Anh, Đinh Thị Kim Thoa, phát triển đội
ngũ GV ở nước ta trong hoàn cảnh hiện nay phải quán triệt theo yêu cầu về phát triển
nguồn nhân lực nêu ra yêu cầu chung về phát triển đội ngũ GV : (1) Đủ về số
lượng: Số lượng GV nhìn trên sự điều hành phải cân đối với lao động hội
trong nền kinh tế. Về cục bộ thì tỉ lệ GV ở nước ta chưa cân đối, trên toàn cục đã có sự
cân đối; (2) Đạt chuẩn về chất lượng: Chuẩn về chất lượng GV hiện nay tạm quy về ba
khía cạnh: Chuẩn về trình độ chuyên môn sư phạm (học vấn); chuẩn về trình độ nghiệp
vụ sư phạm; chuẩn về đạo đức tư cách người thầy; (3) Đồng bộ về cơ cấu: Cơ cấu đội
ngũ GV được xét trên các sự tương thích: Tương thích về giới; tương thích về giảng
dạy theo môn; tương thích về tuổi đời; tương thích về trình độ nghiệp vụ sư phạm [1].
Theo tác giả Đặng Lãm, phát triển đội ngũ giáo viên : (1) Phát triển đội
ngũ GV sự tăng trưởng về mặt số lượng, chất lượng đội ngũ giáo viên/giảng viên.
Đây chính là quá trình chuẩn bị lực lượng để GV có thể theo kịp được sự thay đổi và
chuyển biến của giáo dục; (2) Phát triển đội ngũ GV bao gồm cả tuyển chọn, sử dụng,
đào tạo bồi dưỡng, phát triển nghề nghiệp. Phát triển đội ngũ GV tăng cả về số lượng
lẫn chất lượng sử dụng hiệu quả đội ngũ GV; (3) Phát triển đội ngũ GV còn
chính là việc xây dựng đội ngũ GV đủ về số lượng, đồng bộ về cơ cấu, có chất lượng
để thực hiện tốt mục tiêu, nội dung và kế hoạch đào tạo nhằm đáp ứng yêu cầu giáo
dục. Đồng thời, xây dựng một tập thể phạm, trong đó mỗi nhân có tinh thần
trách nhiệm, gắn với nhà trường tham gia tích cực, sáng tạo vào trong qtrình
giảng dạy và học tập. Nội dung công tác phát triển GV liên quan đến quy mô, cơ cấu,
chất lượng đội ngũ GV [12].
Tác giả Nguyễn Thị Hồng Nam, để phát triển chuyên môn cho giáo viên cần:
(1) Đa dạng hóa các hình thức phát triển chuyên môn; (2) Về hình thức tổ chức bồi
9 Quan điểm của tác giả Nguyễn Thị Mĩ Lộc: thế kỉ XXI đội ngũ giáo viên phải đạt các tiêu chuẩn sau: (1) Phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống của người giáo viên; (2) Năng lực tìm hiểu đối tượng và môi trường giáo dục; (3) Năng lực xây dựng kế hoạch dạy học và giáo dục; (4) Năng lực thực hiện kế hoạch dạy học; (5) Năng lực thực hiện kế hoạch giáo dục; (6) Năng lực kiểm tra, đánh giá kết quả học tập và rèn luyện đạo đức; (7) Năng lực hoạt động chính trị xã hội; (8) Năng lực phát triển nghề nghiệp [14] 1.1.2. Nghiên cứu về phát triển đội ngũ giáo viên Theo tác giả Đặng Quốc Bảo, Đỗ Quốc Anh, Đinh Thị Kim Thoa, phát triển đội ngũ GV ở nước ta trong hoàn cảnh hiện nay phải quán triệt theo yêu cầu về phát triển nguồn nhân lực và nêu ra yêu cầu chung về phát triển đội ngũ GV là: (1) Đủ về số lượng: Số lượng GV nhìn trên sự điều hành vĩ mô phải cân đối với lao động xã hội trong nền kinh tế. Về cục bộ thì tỉ lệ GV ở nước ta chưa cân đối, trên toàn cục đã có sự cân đối; (2) Đạt chuẩn về chất lượng: Chuẩn về chất lượng GV hiện nay tạm quy về ba khía cạnh: Chuẩn về trình độ chuyên môn sư phạm (học vấn); chuẩn về trình độ nghiệp vụ sư phạm; chuẩn về đạo đức tư cách người thầy; (3) Đồng bộ về cơ cấu: Cơ cấu đội ngũ GV được xét trên các sự tương thích: Tương thích về giới; tương thích về giảng dạy theo môn; tương thích về tuổi đời; tương thích về trình độ nghiệp vụ sư phạm [1]. Theo tác giả Đặng Bá Lãm, phát triển đội ngũ giáo viên là: (1) Phát triển đội ngũ GV là sự tăng trưởng về mặt số lượng, chất lượng đội ngũ giáo viên/giảng viên. Đây chính là quá trình chuẩn bị lực lượng để GV có thể theo kịp được sự thay đổi và chuyển biến của giáo dục; (2) Phát triển đội ngũ GV bao gồm cả tuyển chọn, sử dụng, đào tạo bồi dưỡng, phát triển nghề nghiệp. Phát triển đội ngũ GV tăng cả về số lượng lẫn chất lượng và sử dụng có hiệu quả đội ngũ GV; (3) Phát triển đội ngũ GV còn chính là việc xây dựng đội ngũ GV đủ về số lượng, đồng bộ về cơ cấu, có chất lượng để thực hiện tốt mục tiêu, nội dung và kế hoạch đào tạo nhằm đáp ứng yêu cầu giáo dục. Đồng thời, xây dựng một tập thể sư phạm, trong đó mỗi cá nhân có tinh thần trách nhiệm, gắn bó với nhà trường tham gia tích cực, sáng tạo vào trong quá trình giảng dạy và học tập. Nội dung công tác phát triển GV liên quan đến quy mô, cơ cấu, chất lượng đội ngũ GV [12]. Tác giả Nguyễn Thị Hồng Nam, để phát triển chuyên môn cho giáo viên cần: (1) Đa dạng hóa các hình thức phát triển chuyên môn; (2) Về hình thức tổ chức bồi
dưỡng: Cần khảo sát nhu cầu người học trước khi tổ chức bồi dưỡng; nội dung bồi
dưỡng phải thiết thực, gắn với nhu cầu người học; nội dung bồi dưỡng phải được thể
hiện các phương pháp dạy học tích cực, kết hợp lý thuyết với thực hành.
Tác giả Mông Kí SLay, đánh giá cao vai trò của giáo viên người DTTS trong
giáo dục vùng dân tộc, đồng thời chỉ những bất cập cả về kiến thức, năng
phạm và năng lực tiếng Việt của đội ngũ giáo viên người DTTS và đề xuất giải pháp
khắc phục tồn tại đó [17].
Tác giả Bùi Thị Ngọc Diệp, khẳng định vai trò của giáo viên người DTTS
trong đổi mới phương thức đào tạo ở trường PTDTNT, vì giáo viên người DTTS hiểu
rõ phong tục tập quán các dân tộc nên hiểu được đặc điểm tâm, sinh học sinh dân
tộc; biết tiếng dân tộc nên dễ hòa đồng với học sinh biết lựa chọn phương pháp
giáo dục phù hợp với học sinh DTTS [8].
Tác giả Trương Xuân Cừ, vai trò của đội ngũ GV người DTTS trong trường
PTDTNT rất quan trọng và yêu cầu về đội ngũ giáo viên phải người DTTS, nếu
không cũng phải biết tiếng dân tộc, chỉ như vậy mới đảm bảo thực hiện tốt được
nhiệm vụ giáo dục ở trường PTDTNT [5].
Tác giả Đức Đà với luận án “Phát triển đội ngũ giáo viên trung học phổ
thông người dân tộc thiểu số ở các tỉnh vùng Tây Bắc”, tác giả đã làm rõ hơn các khái
niệm cơ bản: phát triển; phát triển nguồn nhân lực; dân tộc thiểu số; giáo viên người
DTTS; đội ngũ giáo viên THPT người DTTS; phát triển đội nGV THPT người
DTTS. Đã xây dựng được khung luận phát triển đội ngũ giáo viên THPT người
DTTS theo tiếp cận PTNNL tiếp cận chuẩn hóa gồm 3 thành tố: Phát triển giáo
viên THPT người DTTS; Xây dựng đội ngũ giáo viên THPT người DTTS vùng
DTTS Phát triển nguồn đào tạo giáo viên THPT người DTTS. Luận án cũng đã
khái quát đặc điểm phát triển KT-XH của vùng Tây Bắc; Đánh giá được thực trạng
đội ngũ giáo viên THPT người DTTS về số lượng, cấu chất lượng; thực trạng
phát triển đội ngũ giáo viên người DTTS và thực trạng phát triển nguồn đào tạo giáo
viên THPT người DTTS, xác định những mặt mạnh cần kế thừa phát huy, những mặt
yếu kém cần khắc phục.
Trần Thị Yên với luận án “Phát triển đội ngũ giáo viên Tiểu hc ngưi dân tộc
thiểu s vng Tây Bắc đáp ng yêu cu đi mi giáo dc v đo to”. Luận án nghiên
10 dưỡng: Cần khảo sát nhu cầu người học trước khi tổ chức bồi dưỡng; nội dung bồi dưỡng phải thiết thực, gắn với nhu cầu người học; nội dung bồi dưỡng phải được thể hiện các phương pháp dạy học tích cực, kết hợp lý thuyết với thực hành. Tác giả Mông Kí SLay, đánh giá cao vai trò của giáo viên người DTTS trong giáo dục vùng dân tộc, đồng thời chỉ rõ những bất cập cả về kiến thức, kĩ năng sư phạm và năng lực tiếng Việt của đội ngũ giáo viên người DTTS và đề xuất giải pháp khắc phục tồn tại đó [17]. Tác giả Bùi Thị Ngọc Diệp, khẳng định vai trò của giáo viên người DTTS trong đổi mới phương thức đào tạo ở trường PTDTNT, vì giáo viên người DTTS hiểu rõ phong tục tập quán các dân tộc nên hiểu được đặc điểm tâm, sinh lí học sinh dân tộc; biết tiếng dân tộc nên dễ hòa đồng với học sinh và biết lựa chọn phương pháp giáo dục phù hợp với học sinh DTTS [8]. Tác giả Trương Xuân Cừ, vai trò của đội ngũ GV người DTTS trong trường PTDTNT rất quan trọng và yêu cầu về đội ngũ giáo viên phải là người DTTS, nếu không cũng phải biết tiếng dân tộc, chỉ có như vậy mới đảm bảo thực hiện tốt được nhiệm vụ giáo dục ở trường PTDTNT [5]. Tác giả Hà Đức Đà với luận án “Phát triển đội ngũ giáo viên trung học phổ thông người dân tộc thiểu số ở các tỉnh vùng Tây Bắc”, tác giả đã làm rõ hơn các khái niệm cơ bản: phát triển; phát triển nguồn nhân lực; dân tộc thiểu số; giáo viên người DTTS; đội ngũ giáo viên THPT người DTTS; phát triển đội ngũ GV THPT người DTTS. Đã xây dựng được khung lí luận phát triển đội ngũ giáo viên THPT người DTTS theo tiếp cận PTNNL và tiếp cận chuẩn hóa gồm 3 thành tố: Phát triển giáo viên THPT người DTTS; Xây dựng đội ngũ giáo viên THPT người DTTS ở vùng DTTS và Phát triển nguồn đào tạo giáo viên THPT người DTTS. Luận án cũng đã khái quát đặc điểm phát triển KT-XH của vùng Tây Bắc; Đánh giá được thực trạng đội ngũ giáo viên THPT người DTTS về số lượng, cơ cấu và chất lượng; thực trạng phát triển đội ngũ giáo viên người DTTS và thực trạng phát triển nguồn đào tạo giáo viên THPT người DTTS, xác định những mặt mạnh cần kế thừa phát huy, những mặt yếu kém cần khắc phục. Trần Thị Yên với luận án “Phát triển đội ngũ giáo viên Tiểu hc ngưi dân tộc thiểu s vng Tây Bắc đáp ng yêu cu đi mi giáo dc v đo to”. Luận án nghiên